Em giết chết đời anh rồi đấy
Là do em muốn vậy phải không
Bao năm xây đắp mặn nồng
Để giờ cất bước sang sông bội thề
Tình đã hết lời thề cũng bạc
Để rồi mình mãi lạc mất nhau
Người đi kết nghĩa trầu cau
Còn tôi ở lại khẽ lau lệ buồn
Tôi không chúc người luôn vui vẻ
Chỉ mong tình người sẽ bền lâu
Vui buồn chia sớt cùng nhau
Đừng như những cánh hoa mau úa tàn
Tôi muốn viết lên ngàn yêu dấu
Nhưng liệu người có thấu hay không
Nay trời cũng đã vào đông
Mà sao vẫn cứ ngóng trông người về
Hoàng hôn đến cận kề nắng tắt
Như chữ tình ai chắc bền lâu
Đã yêu hãy sống vì nhau
Đừng vì hai chữ sang giàu mà đi.
Nguồn Thơ: Triều Lãng Tử